Đuyên Hồng

Đan áo Len


Que đan chị xiên vào len
Chờ anh chị dệt cả miền ước ao
Anh đi thưở mới cưới nhau
Chị xâu ngày tháng lòng rầu đợi mong…


Anh đi biền biệt chiến trường
Biết đâu sinh tử vô phương kiếm tìm
Que đan chị xỏ một mình
Đan len thì ít đan tình chị thôi…


Tháng năm bạc tóc nhạt môi
Anh tôi xanh cỏ... trắng rồi nắm xương
Que len đan dọc đan ngang
Che cho kín nỗi chán chường từ tim…


Bao ngày ngồi đợi chiến chinh
Bao năm đan áo cho mình mà thôi
Trời ơi! Trời biết không trời
Chị tôi đợi rét cái thời nàng Bân…!


Chị ngồi đợi hết tuổi xuân
Chị ngồi đợi hết kiếp trần mới thôi…!

Được bạn: HB 26.07.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đan áo Len"